Cho nên người ta trốn mày hết: không ai chỉ bảo chi cho mày hết, vì vô ích."Tôi có vợ 18 năm rồi, và trong thời gian đó ít khi tôi mỉm cười với nhà tôi.Nếu các bậc tiền nhân không có thị dục trở nên quan trọng đó, thì văn minh không có và chúng ta cũng chỉ như loài vật thôi.Tại sao vậy? Là vì ông kêu nài, phản kháng để tỏ cái quan trọng của ông ra, khi người thay mặt cho công ty chịu nhận thấy sự quan trọng đó, thì những nỗi bất bình tưởng tượng của ông tan như mây khói hết.Bí quyết của ông ư? Giản dị lắm.Họ khuyến khích anh, khuyên anh và thú rằng đã có nhiều thiện cảm với anh.Hồi chú bằng tuổi cháu, chú vô lý hơn cháu nhiều.Bạn hoài nghi ư? Càng tốt! Tôi yêu những người hoài nghi.Bà Dorothy Fay thuộc phái thượng lưu ở Long island kể rằng:Kết quả ra sao? Bà khoe nhiều lần với bạn bè rằng: "Nhờ lòng âu yếm của nhà tôi mà đời tôi là một chuỗi dài hạnh phúc".
