Mẹ cầm bút, viết mỗi một lần hai chữ đó.Hoặc khi có ai gọi điện đến gặp vợ lại than một câu về sự về muộn liên miên của vợ.Nhưng giấc mơ không phải lúc nào cũng tử tế, ngây thơ.Chấp nhận để tỏa sáng át đi vùng u tối đó.Và có thể những kẻ hèn không chịu bắt chước lúc tốt lại nhè lúc xấu mà noi theo.Ông ta quát tôi: Đồ ngu! Về đi.Mang đi cảm giác lạnh lẽo của những năm cuối cấp.Nhưng bàn tay trắng nõn nà trên tóc ông như dìm ông xuống.Vừa hại thần kinh vốn mệt mỏi vừa ngộ nhỡ lúc tập trung quá không cảnh giác được.Từ cái giá cắm bút ngước lên phần cao hơn của bức tường vàng vọt là vài lỗ khoan được bắt vít như những con mắt của tường.