Nói chung thì loài người sống mà bỏ phí ít nhiều khả năng lắm.Việc quan trọng nhất trong đời thì lại phó cho may rủi.Kết quả: tất cả những kiểu đó đều được thu nhận.Một cuộc đời ngày ngày cân thư, bán cò, biên chép như vậy tất nhiên không thú gì hết.Chẳng hạn không khi nào ông nói: "Làm cái này", "Làm cái kia.Những lời nhận xét đó phải viết lên giấy và không ký tên, như vậy tự do tỏ được hết những ý nghĩ thầm kín nhất của mình được.Kết quả của sự nghiên cứu đó chép trong một cuốn nhan đề là "Nguyên do của bất hòa trong gia đình" do ông G.Chính ra, dù ông có ý tưởng đó, tôi cũng vẫn có gan dùng ông.Sau cùng, muốn cho yên chuyện, công ty phái một sứ giả khôn lanh nhất lại thăm con "ác là" đó.Đã đành, cái gì ta thích thì ta để ý tới luôn, nhưng chỉ có một mình ta để ý tới nó.
