Bạn chỉ biết mỗi đá bóng được khen hay và làm thơ như một thiên tài.Đôi lúc, bạn có một chọn lựa khác.Nhưng họ chắc vẫn có cảm giác thất lạc những khao khát của mình.Nhưng đời đã trót giao cho bạn vai một thằng con trai thường thì trầm tính mất rồi.Bạn biết giờ này chắc bác bạn đang bị các vị trong bệnh viện hạnh họe.Tôi không hề phản đối.Bây giờ có bảo tớ là đạo đức giả cũng chả mấy ai bắt chước đâu.Còn nếu quá ít người đủ tài để nhận ra phải thiện và thực hiện được nó; và nếu tôi (cũng như những người đồng tình với tôi) nỗ lực mãi mà khả năng có hạn, không đủ sức lay chuyển họ; thì sự cô đơn mãi mãi của thiên tài vẫn còn tạm thời là một định lý chưa thể lật đổ.Ông cụ nói được nhưng rất khó khăn.Mà bác thì dùng toàn công thức.