Chấp nhận vô điều kiện trở thành dễ dàng hơn khi bạn nhận thức sự chóng tàn và phôi pha của mỗi kinh nghiệm, khi bạn hiểu rằng thế igớ hày không thể mang đến cho bạn một cái gì trường cửu.Cho dù chuyện gì xảy ra, cho dù cuộc đời của bạn có thay đổi bao nhiêu, có một thứ duy nhất không thay đổi: Đó là Giây Phút Hiện Tại.Lúc đó,bạn chỉ có mặt với chính giây phúy này.Đó là lý do chúng ta rất sợ cái Chết.Ưu điểm của kinh văn là sự ngắn gọn, nhưng súc tích.Hãy chú tâm đến khoảng trống - khoảng trống giữa hai ý tưởng khoảng không ngắn ngủi giữa những chữ trong một câu chuyện, giữa những nốt nhạc của tiếng dương cầm, hoặc khoảng trống giữa hơi thở vào và thở ra của bạn.Điều này giải thích sự bận tâm về tương lai không thể cưỡng lại được của tự ngã.Có thể bạn còn cảm thấy một sự hụt hẫng, rằng: “Nếu không còn những thứ này…thì tôi là ai?”.Khi bạn nói: “Tôi muốn hiểu thêm về mình”.Đây là điều câp thiết nhất trong thời điểm này.
