Nhưng còn cái đèn rọi treo trên tường mẹ không biết công tắc ở đâu.Mấy con hổ cũng thế.Không háo hức khi bước vào và không nuối tiếc khi bước ra.Nhưng anh không quẹt diêm mà anh cứ ngồi đó.Không phải lúc này, không phải nhiều lúc, nhưng không phải không có lúc bạn muốn nói thẳng vào mặt bất kỳ một thằng bạn, một người quen nào: Mày ích kỷ, ngu và hèn như một con lợn.Hắn cũng thông minh đấy chứ.Có thể bị trước đó nhưng không nhớ hoặc không nhận thức được.Mẹ là người đầu tiên đem đến những cung bậc xúc cảm hay, dở.Những tâm hồn đã chết, đó là một sự tội nghiệp.Biết rõ bạn là cái gì để làm gì.