Còn anh lại bắt vở tôi như vầy thì đừng hòng, đừng hòng.Ngồi bên trái tôi là một người khá điềm tĩnh, ít reo hò.Viết dở cho người ta ghét truyện ngắn vậy.Linh hoạt với những phép xử thế trong quan hệ xã giao bình thường mà rối rắm ở cái xứ xở này.Sai là vô trách nhiệm.Nhưng tôi không ân hận về chuyện này nên tôi không muốn thế.Ngồi cà kê dê ngỗng thêm một lát tôi bảo nóng quá rủ ông anh ra.Bà già vục đầu vào thùng rác.Ông ta chỉ cho mẹ tôi những chữ BÀI LÀM tôi viết so với chữ mẫu của ông ta.Thế mà cơm thì hốc rõ nhiều!.
