"Cám ơn quý vị đã cùng tôi trên chặng đường này.Cón nếu chúng ta xem nó như một nghề nghiệp thực sự thì tất cả không còn là sự hy sinh vất vả nữa, mà sẽ trở thành niềm tự hào và là một phần của con người bạn.Ra đường, những cuộc chuyện trò bàn tán sôi nổi về đội bóng lập tức làm cho bạn cảm thấy mình là một phần của cộng đồng, dường như có một điều gì đó thật tuyệt vời đã gắn kết bạn với những người hàng xóm và cả những nơi khác trong thành phố lại với nhau.Ông được nhận vào phụ việc vặt cho Ngài thị trưởng của một thành phố nhỏ ở bờ biển Đông.Anh buông mặc thời gian và cuộc sống của mình trôi theo những năm tháng đau khổ, bất hạnh tột cùng mà anh tự trùm lên đầu mình.Môi trường sẽ ra sao? Và thế hệ kế tiếp nữa sẽ ra sao? Trái đất có thể tồn tại được không?.Khó mà tiên đoán được một người có hạnh phúc hay không, nếu chỉ dựa vào số lượng biến cố đã xảy đến.Hạnh phúc ở đâu? Đôi khi có những người đến tận cuối cuộc đời vẫn thốt lên câu hỏi đó trong sự lẫn lộn, muộn màng và tiếc nuối.Hãy tin rằng ngày mai là một ngày mới và mọi thứ sẽ tốt đẹp hơn.Ông thầm cảm ơn vì mình đã là một phần của những con người tuyệt vời ấy.