Câu nói này là một ý tưởng hay là một niềm tin còn tùy ở mức độ bạn cảm thấy chắc chắn bao nhiêu khi nói lên câu đó.Bạn đã từng trải qua những cảm xúc bi thương và chán nản, bất công hay vô vọng trong thập niên qua của đời bạn? Riêng tôi thì chắc chắn là có.Tôi không hiểu tại sao, nhưng một cách nào đó tôi cảm thấy mình sẽ hạnh phúc nếu có kiến thức và chia sẽ những gì có thể làm nâng cao phẩm chất đời sống người ta và giúp họ quí mến và yêu thương tôi.Phần hai trong sách này giúp bạn điều khiển hệ thống chủ đạo của bạn trong việc đánh giá - sức mạnh điều khiển cách bạn cảm nhận và việc bạn làm trong mọi giây phút của đời sống.Lý do là vì trong chúng ta có một sức mạnh vô song, đó là nhu cầu nhất quán.Đọc cuốn sách này như thể chúng ta ngồi đối diện với Tony và để hết tâm trí vào cuộc trò chuyện thú vị với anh.Nếu chúng ta kiểm soát được thân xác của mình bây giờ, chúng ta sẽ là những phần tử mạnh mẽ và đầy sinh lực để có những cống hiến quí báu cho xã hội và vui hưởng tối đa đời sống của mình.Tất cả những cảm xúc trên là vô giá, nhưng còn một cảm xúc bạn phải có nếu bạn muốn tạo nên giá trị lâu dài trên thế giới này.Cũng thế, cái sẽ xác định các cảm xúc và cung cách ứng xử của chúng ta tùy thuộc việc chúng ta coi điều gì là tốt và điều gì là xấu, điều gì chúng ta nên làm và điều gì chúng ta phải làm.Phải chăng Rosa Parks đã nghĩ đến tương lai khi chị nhất định không nhường chỗ trên chuyến xe buýt đó? Phải chăng chị được an bài một sứ mệnh thay đổi cơ chế xã hội? Có lẽ thế.
