Thất vọng vì không có một người để khâm phục vì sự chín chắn, nhân hậu và thông thái của tuổi tác.Điểm Toán tôi không rõ thực chất thế nào, bài hôm đó tôi làm không tốt.Có lẽ tình mẫu tử làm nguôi nỗi nhớ rừng.Hoặc tôi chuyển lớp.Bình xăng vẫn còn một nửa, tha hồ mà đi.Nhưng cũng lo, dễ nó copy phần bề ngoài hạn chế bộc lộ của tôi thì nhiều mà tiếp nhận cái cởi mở bên trong thì ít.Và có phần nào vì sắp tới Sea Games 2003, Tây sắp đổ về? Nếu không thì sao đến tận năm 2003 này mới đẩy mạnh.Với bác gái, tôi không dám im lặng khi bác hỏi.Tự giác làm một số việc.Và nhiều lúc không còn khả năng đè nén được biểu hiện của sự yếu đuối hay hồn nhiên bị giam hãm bởi định kiến từ chính mình.