Ông nhất định không tin, ông đỗ lỗi cho cơ quan thương mãi của chúng tôi ở Nữu ước.Từ đó ông muốn cử động phải ngồi trên chiếc ghế có bánh xe.Nhưng sau tôi nhận thấy rằng tôi khùng.Mà các cháu có lại thăm bà không? Có, lâu lâu một lần vì bổn phận mà! Nhưng họ sợ giáp mặt bà lắm.Vợ mới sinh con thứ nhì.Việc đó làm cho ông mê man bất tỉnh, về nhà ăn xong ông nằm bẹp đến hai giờ.Cái thuật giản dị đó thành công chăng? Thành công thần diệu! Xin bạn thử đi."Phải khinh hẳn những chuyện lặt vặt, đừng để nó làm ta điên đảo.Điều đó thì chắc chắn.Trong đoạn cuối bài diễn văn đó, ông nói rằng, cách hay hơn hết và độc nhất để sửa soạn ngày mai là đem tất cả thông minh, hăng hái của ta tập trung vào công việc hôm nay.