Ông thấy rằng họ có chỗ này đặc biệt nhất là lúc nào cũng cần được người khác khen, khuyến khích và chú trọng tới họ, cả trong những tật lố lăng nhất của họ.", "Đừng làm cái này hay cái kia".Chuyện đời cậu dài lắm.Vô phòng giấy của ông, tôi thấy ông đương bận kêu điện thoại.Ông nói với các nhà nhiếp ảnh rằng: "Anh em còn lạ chi việc đó.Còn ông thì vẫn thường nói với mọi người rằng bà là nhân vật quan trọng nhất trong đời ông.Tới bây giờ tôi chưa từng bị nhốt khám Sing Sing và không biết bọn tội nhân nghĩ sao.Ông Adamson bèn dùng điện thoại gọi viên kiến trúc sư của ông Eastman để xin được hầu chuyện ông Eastman.Con vật đó có thể giết một con sóc hay cắn một đứa nhỏ! Lần này tôi bỏ qua cho, lần sau tôi bắt được nữa thì tôi bắt buộc phải làm biên bản đưa thầy ra tòa"."Những người đã trọng ta, mà ta lại biết mến tài họ, thì dễ chỉ huy họ lắm".
