Một trận đấu đem lại cho bạn nhiều cảm xúc hơn.Bán hết nội tạng, ruột gan phèo phổi.Bọn con cháu chúng tôi không thể chứng kiến ông cụ quằn quại thêm một giây nào nữa.Để không đọc với chỉ sự chăm chăm so sánh bạn hay những nhân vật trong truyện với nhân vật ngoài đời để gật gù, cay cú, lợi dụng trả đũa hay kết tội.Trên đường về, bác tôi bảo: Đấy, con thấy không.Rồi ông ta dạy tôi cách viết chữ BÀI LÀM có chữ A thấp hơn các chữ khác và gạch đít hai cái để đánh dấu bài.Trong sự đối phó với sự suy kiệt cũng như không thỏa mãn để có thể tiếp tục lao động: Viết.Và họ vẫn gọi: Ngheo! Ngheo!Trận đấu quả thú vị hơn lần trước.Càng tuyệt vọng, xu thế ấy càng mãnh liệt.