Một người học trò của tôi Albert B.Tôi thích dắt con chó nhỏ của tôi lại nơi đó dạo chơi.Mỗi ngày chị làm phụ một giờ nữa để cọ, lau, chứ không chịu để cho bà Gent thất vọng.Được 2 năm, chịu không nổi, rồi một buổi sáng, không điểm tâm, bỏ nhà ra đi, cuốc bộ trên 20 cây số về thăm bà mẹ làm quản gia cho một chủ điền.Xí nghiệp đó vừa có nhiều khách hàng, vừa được tin cậy.Bức thư đó ông viết cho con ông và đã làm cho hết thảy những người đọc rung động tơ lòng đến nỗi được hàng trăm tạp chí và nhật báo đăng lại, được đài vô tuyến điện truyền thanh biết bao lần và được dịch ra không biết bao nhiêu thứ tiếng.Người Trung Hoa thiệt khôn.Thế là chúng tôi bỏ câu chuyện đó và tôi bắt đầu tả những cái tốt, khéo của xe cam nhông Bạch Xa của tôi.Từ lúc đó, nó hy vọng, tự tin và tương lai của nó thay đổi hẳn.", "Đừng làm cái này hay cái kia".
