Tác phong công nghiệp + Khả năng chia sẻ + Hiệu quả.Lát sau, thằng em đi vào.Bắt đầu từ đâu? Từ cái ngay trước mặt: Tờ lịch.Chết ra đấy hoặc lỡ bị sao thì phí đời, thì gia đình khổ.Nó mất hay không mất là may đây? Dăm giọt loang lổ ở khoảng đất trống mình lầm là của mình kia thuộc về giấc mơ của ai? Họ lại đang chu du với nó hay tẹo nữa có người khóc òa lên vì mất nó?Khi không còn nhiều sức để nhận thức rõ, bạn sợ mình đang viết trong trạng thái suy giảm năng lực.Tôi biết điều đó nên chưa bao giờ tôi khinh ghét họ.Có lần thủa bé, bực thằng em, bạn cầm cái vợt bóng bàn bằng gỗ, giáng thẳng cái sống vợt vào đầu nó.Nhưng bởi vì không biết giống thế nào.Và nếu quả thật nó dở, bạn sẽ biết tự dằn vặt khi nhận ra.